Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta

Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Gioi-Han-Nao-Cho-Chung-Ta-Dam-Vinh-Hung/ZWZ968BI.html



Mỗi thứ trong đời
Điều chi cũng có cho ta riêng một giới hạn
Ước muốn không trọn
Người thương yêu nhất cũng cho là dối gian
Mới kết giao tình
Rồi ngày hôm sau lại chê trách nhau bội bạc
Niềm tin nơi nhân thế luôn mỏng manh
Tình người cho nhau cứ thay thật nhanh
Mỗi kiếp con người
Nào ai không biết khao khát bao điều ước mộng
Lúc hết hi vọng
Hầu như ai cũng trách than đời phũ phàng
Hãy nghĩ suy rằng
Chẳng một điều chi tự nhiên cho ta dễ dãi
Và cuộc đời ta đâu như cơn mơ mãi mãi
Định mệnh buồn vui đều là do ta giữ lấy
ĐK:
Và khi tôi vui thì tôi hát, khi tôi đau thì tôi khóc
Sẽ trút hết những đắng cay trong lòng
Chẳng khi nào tôi phải lo lắng, đánh mất hi vọng
Cuộc đời còn cho tôi bao ước mơ
Và khi tôi yêu thì tôi biết, tôi không bao giờ hối tiếc
Dù cuộc tình tôi có lúc sẽ vỡ tan
Tôi hiểu rằng tình yêu đã quá giới hạn
Là một điều nhỏ nhoi trong thế gian, chẳng có chi không phai tàn
Bài hát Gioi Han Nao Cho Chung Ta do nhạc sĩ Thai Thinh sáng tác, trình bày bởi ca sĩ Dam Vinh Hung thuộc thể loại Nhac Tre, Nhac Viet
Bạn có thể cài đặt nhạc chờ (mạng mobifone, vinaphone, viettel), tải nhạc chuông, set nhạc nền Zing Me ca khúc Gioi Han Nao Cho Chung Ta - Dam Vinh Hung ngay trên Zing Mp3. Nâng cấp tài khoản lên Zing VIP để tải nhạc chất lượng cao, lossless.

Tuổi Hồng Thơ Ngây (Acoustic Version)

Tuổi Hồng Thơ Ngây (Acoustic Version)

 http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tuoi-Hong-Tho-Ngay-Acoustic-Version-Dam-Vinh-Hung/ZW600C96.html


tuổi hồng thơ ngây tới mái trường, ấu thơ đã đi qua rồi
Để lại trong tôi một nỗi buồn, nói lên tiếng yêu lặng thầm tôi dành cho em...

Xưa... chúng ta chung trường, cùng nhau kết hoa ước hẹn
Mà nay bỗng dưng em lại bỏ quên hoa, quên đi tình tôi
Em vội ra đi không giã từ, tháng năm vẫn trôi dần qua tôi chờ tin em...

Khi... biết tin em rồi, lòng tôi bỗng se thắt lại
Và khi tiếng chuông giáo đường chợt ngân nga, xe hoa dừng lại
Em làm cô dâu, mặc áo hồng sánh vai bước đi bên chồng mình tôi đơn côi...

*******

Tu � hồng thơ ngây tới mái trường, ấu thơ đã đi qua rồi
Để lại trong tôi một nỗi buồn, nói lên tiếng yêu lặng thầm tôi dành cho em...

Xưa... chúng ta chung trường, cùng nhau kết hoa ước hẹn
Mà nay bỗng dưng em lại bỏ quên hoa, quên đi tình tôi
Em vội ra đi không giã từ, tháng năm vẫn trôi dần qua tôi chờ tin em...

Khi... biết tin em rồi, lòng tôi bỗng se thắt lại
Và khi tiếng chuông giáo đường chợt ngân nga, xe hoa dừng lại
Em làm cô dâu, mặc áo hồng sánh vai bước đi bên chồng mình tôi đơn côi...

Tuổi hồng thơ ngây tới mái trường, ấu thơ đã đi qua rồi
Để lại trong tôi...
Kỉ niệm trong tôi đã phai mờ, giờ em bước đi theo chồng, mình tôi đơn côi
Mình tôi đơn côi...
Mình tôi đơn côi....!

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui (Trịnh công Sơn)

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Moi-Ngay-Toi-Chon-Mot-Niem-Vui-Hong-Nhung/ZWZ97Z97.html
Trịnh Công Sơn, 1977



1. Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay

ĐK :
Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

2. Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

3. Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay

4. Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đây chọn cơn mưa tới
Để lúa reo mừng tựa vẫy tay

5. Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương ngồi nghĩ lại mình
Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim.

Tình Đất (Sáng tác: Tuấn Phương)

Tình Đất

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tinh-Dat-Anh-Tho/ZWZC9ZD0.html
Đất bạc màu và vai áo em bạc thêm
Trắng mưa trên đồng, mưa giăng lối nhỏ em về
Đất cùng ta trải bao nắng bao ngày mưa
Đất ôm trọn kiếp người, mảnh đất quê hương ta

Đất yêu người bàn chân lấm bùn khuya sớm
Đất thương người lẻ loi thân cò trên đồng
Nghe rì rào đâu đó tiếng thì thầm của đất
Tiếng dòng sông vỗ sóng gọi ta về

Đất bạc màu và vai áo em bạc thêm
Nắng nghiêng trên đồng, xa xa lối nhỏ ai về
Đất mẹ ru lòng ta nỗi đau niềm thương
Nắng vẫn vàng trên đồng và gió như miên man.

2 NHẠC PHẨM THỜI SINH VIÊN CỦA TRỊNH

2 NHẠC PHẨM THỜI SINH VIÊN CỦA TRỊNH

Thứ hai, 27/02/2012
Nguyễn Đắc xuân


Trịnh Công Sơn lúc học Trường Sư phạm Quy Nhơn - thời gian viết hai bài hát Sao chiều và Hoa buồn
Sau khi tìm được và công bố trường ca Dã tràng ca của Trịnh Công Sơn sáng tác ở Quy Nhơn (Bình Ðịnh) khoảng năm 1963, tôi không hi vọng tìm thêm được một nhạc phẩm bị lãng quên nào khác của Trịnh nữa. Nhưng rồi tôi xóa bỏ ý tưởng đó khi được đọc bài "Trịnh Công Sơn: một đời phiêu lãng, một cõi đi về..." của Thế Ngọc.
Năm 2000, dược sĩ Trương Tất Thọ (bút danh Thế Ngọc) - từng cùng làm văn nghệ với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ở Trường Sư phạm Quy Nhơn đầu những năm 1960 - đã có một cuộc trò chuyện với Trịnh Công Sơn tại nhà riêng ở đường Phạm Ngọc Thạch, TP.HCM.
Trong bài viết "Trịnh Công Sơn: một đời phiêu lãng, một cõi đi về...", dược sĩ Thọ đã ghi được một thông tin rất thú vị từ Trịnh Công Sơn: "Tình cờ tôi được nghe một em nữ sinh viên hát một bài hát tôi sáng tác trước bài Ướt mi mà bây giờ tôi đã quên. Và tôi ký tặng em bài Hạ trắng với yêu cầu em phải viết tặng lại tôi bài Hoa buồn. Bài này tôi chỉ hát chơi cho bạn bè nghe [hồi] thập niên 1960 và chắc có bậc cha mẹ nào đó thuộc rồi hát lại nên cô bé mới thuộc theo. Ðúng là em còn nhớ mà tôi đã... quên. Ngoài bài Hoa buồn, tôi còn có bài Sao chiều sáng tác năm 1957, lúc ấy tôi 18 tuổi và trường ca (dài khoảng 30 phút) mang tên Dã tràng ca viết ở Quy Nhơn thời học sư phạm".

Hai bản nhạc Sao chiều và Hoa buồn của Trịnh Công Sơn Ảnh: Lê Thị Ngọc Trinh cung cấp
Dã tràng ca thì tôi đã tìm được. Nhưng Hoa buồn và Sao chiều có còn không? Tìm đâu bây giờ? Óc khám phá những bí ẩn trong tôi lại dậy lên. Thế rồi thật không ngờ, giữa những ngày tháng 3-2011 này, trong không khí chuẩn bị kỷ niệm 10 năm "giã từ cõi tạm" của Trịnh Công Sơn, hai anh Võ Tấn Tài và Nguyễn Hữu Bàng từ Quảng Ngãi gửi tặng tôi bản sao tờ "Chương trình đại nhạc hội do ban văn nghệ chi đoàn sư phạm trình diễn" vào đầu năm 1963 ở Quy Nhơn. Tờ chương trình giới thiệu nội dung ba suất diễn. Suất thứ nhất đêm 12-1-1963, suất thứ hai sáng 13-1-1963 và suất thứ ba đêm 13-1-1963.
Ðây là tài liệu rất quý đối với các nhà nghiên cứu. Ðọc kỹ nội dung chương trình ba suất diễn ấy, mắt tôi dính vào 20 tiết mục của suất diễn đêm 13-1-1963. Tiết mục thứ nhất Dã tràng ca - trường ca tôi đã may mắn khám phá và công bố cách đây gần mười năm. Ðặc biệt trong đêm diễn ấy có hai bài hát mà tôi đang khổ công tìm. Ðó là bài Hoa buồn của Trịnh Công Sơn do Vũ Lập đơn ca (tiết mục 2) và bài Sao chiều của Trịnh Công Sơn do Hữu Thái hát (tiết mục 8). Vậy là vui quá, tôi đã bắt được "nguồn" để truy tìm hai bản nhạc đã "thất truyền" của Trịnh!
Tôi ngược đường Bùi Thị Xuân lên Phường Ðúc (Huế) gặp cô giáo Lê Thị Ngọc Trinh - người có tham gia vài tiết mục trong đêm diễn 13-1-1963, cũng từng hoạt động văn nghệ với Trịnh Công Sơn ở Quy Nhơn và cùng được bổ lên dạy học ở Bảo Lộc (Lâm Ðồng). Ngọc Trinh vui vẻ lục tìm trong chồng nhạc cũ lấy đưa cho tôi một xấp bản nhạc chép tay dùng để tập hát chuẩn bị cho ba đêm "đại nhạc hội" gần 50 năm trước. Trong xấp nhạc cũ ấy có hai bản Hoa buồn và Sao chiều do chính Ngọc Trinh và một người bạn chép.
Tờ chương trình ghi nội dung ba suất diễn văn nghệ của giáo sinh Trường Sư phạm Quy Nhơn đầu năm 1963 ở Quy Nhơn và hai bản nhạc Sao chiều và Hoa buồn đã giúp tôi đính chính thời điểm xuất hiện trường ca Dã tràng ca là vào hai ngày 12 và 13-1-1963 chứ không phải vào bất cứ thời gian nào khác.
Bài Hoa buồn Trịnh Công Sơn viết lúc anh mới trên 20 tuổi, làm chơi, chưa chăm chút kỹ nhưng ca khúc cũng lóe lên những tín hiệu về cái chất nhạc và chủ đề mà Trịnh Công Sơn đã theo đuổi đến cuối đời - chủ đề về thân phận làm người. Lúc ấy, với hoàn cảnh bi đát và thân phận nhỏ nhoi của mình, anh nghi ngờ sự hiện hữu của mình trong lòng người sau này: "Ngày sau còn có ai nhắc tên mình không". Nhưng gần 40 năm sau với hàng trăm nhạc phẩm về con người và dân tộc Việt đi vào lòng người, người yêu nhạc Trịnh đã trả lời cho anh.
Ðể xưng tụng sự nghiệp âm nhạc lớn lao của anh, nhân 10 năm* anh giã từ cõi tạm, nhiều hoạt động âm nhạc Trịnh Công Sơn chưa từng có đang diễn ra trên các thành phố lớn của Việt Nam. Hàng chục đầu sách trong và ngoài nước đã viết về anh. Những bí ẩn cuộc đời anh không ngừng được khám phá. Hai nhạc phẩm Sao chiều và Hoa buồn anh đã quên nay được tìm thấy để điền vào chỗ trống trong danh mục tác phẩm âm nhạc của anh. Xin anh hãy xem đây là một nén hương của người cùng thời nhớ anh và tưởng niệm anh.
Hoa buồn
(Viết trước 1963)
Từ khi bước vào cuộc đời mưa nắng
Nắng mưa không ngừng úa phai môi hồng
Ngồi đây đếm chuyện buồn vui đang đến
Thời gian nào quên bước chân triền miên
Với bao nỗi buồn ngày nay còn ai nhớ
Để sau rồi nhắc nhở thế nhân nguyện khắc ghi sâu tâm hồn
Ngoài kia gió lộng đời lên câu hát
Tháng năm lạnh lùng kết nên hoa buồn
Mộng chưa gói trọn niềm vui đã mất
Ngày sau còn có ai nhắc tên mình không?
Sao chiều
(Viết trước năm 1957)
Bao cánh chim bay vun vút trời mây
Một người ngồi đây mà nhìn cảnh sao
Sao đêm cô đơn nhìn núi đồi cao
Buồn chiều ngơ ngác giăng lên nhịp cầu
Bến sông này ngàn năm che kín đàn tôi
Người xưa bây giờ còn hoài cổ
Ai quay về nghe giọng hò hát Nam ai,
Nam bình nghe nỗi buồn vu vơ
Như áng mây trôi về phố chiều nay
Nụ cười hồn nhiên nở trong phố nâu
Áo trắng lung linh lộng gió trời cao
Ngẩn ngơ đàn bướm quay lui vườn đào.
Nguồn: tuoitre

Xin Làm Người Hát Rong ( Trần Long Ẩn)

Xin Làm Người Hát Rong

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Xin-Lam-Nguoi-Hat-Rong-My-Linh/ZWZ9Z7U6.html

Nhạc : Trần long Ẩn


Chỉ mong đời không chê trách
Chỉ mong chuyến xe muộn màng
Không dừng sớm khi đang rong chơi

Cũng đành xin làm người đến sau
Để nghe niềm đau phía trước
Tình như chiếc môi dịu ngọt
Treo hờ hững trên cây hoang đường

Thôi đành đi về lại quê xưa
Thôi đành đi về dòng sông đó
Từ bao năm chân phiêu lãng quên quay về
Từ bao năm em như mãi ngủ mê
Như mây chiều như mây chiều để cơn gió đưa
Dù trăm năm ai quên lũy tre làng
Dù ngàn năm ai quên tiếng mẹ ru
Ơ ơ ơ ơ ơ tiếng ru hời ngày xưa

Kiếp này xin làm người hát rong
Để cho tình yêu lên tiếng
Để cho trái tim bội bạc
Không còn đến trong đêm hoa đăng
Sẽ còn câu chuyện người hát rong
Còn nghe ngày sau kể tiếp
Tặng riêng những ai thật lòng
Đang còn hát yêu thương con người

Dấu chân địa đàng (Trịnh Công Sơn)

Dấu chân địa đàng

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Dau-Chan-Dia-Dang-Khanh-Ly/ZWZAEOUB.html
Trịnh Công Sơn, <=1962

Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo
Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều
Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền
Bàng hoàng lạc gió mây miền
Trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm

Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần
Nửa đêm đó lời ca dạ lan như ngại ngùng
Vùng u tối loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng
Một đời bỏ ngỏ đêm hồng
Ngoài trời còn dâng nước lên mắt em.

Tiếng ca bắt nguồn từ đất khô
Từ mưa gió
Từ vào trong đá xưa
Đến bây giờ mắt đã mù
Tóc xanh đen vầng trán thơ
Giòng sông đó
Loài rong yên ngủ sâu
Mới hôm nào bão trên đầu
Lời ca đau trên cao
Ngàn mây xám chiều nay về đây treo lững lờ
Và tiếng hát về ru mình trong giấc ngủ vừa
Rồi từ đó loài sâu nửa đêm quên đi ưu phiền
Để người về hát đêm hồng
Địa đàng còn in dấu chân bước quên.

Một ngày như mọi ngày (Trịnh Công Sơn)

Một ngày như mọi ngày

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mot-Ngay-Nhu-Moi-Ngay-Cam-Van/ZWZABUD7.html
Trịnh Công Sơn, 1969

1. Một ngày như mọi ngày
Em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày
Ta nhận lời tình cuối

Một ngày như mọi ngày
Đời nhẹ như mây khói
Một ngày như mọi ngày
Mang nặng hồn tả tơi

2. Một ngày như mọi ngày
Nhớ mặt trời đầu môi
Một ngày như mọi ngày
Đau nặng từng lời nói

Một ngày như mọi ngày
Từng mạch đời trăn trối
Một ngày như mọi ngày
Đi về một mình tôi

Những sông trôi âm thầm
Đám rong rêu xếp hàng
Những mặt đường nằm câm
Những mặt người buồn tênh
Sóng đong đưa linh hồn
Có mưa quanh chỗ nằm
Mãi một đời về không
Trong chập chùng thác nguồn

3. Một ngày như mọi ngày
Đi về một mình tôi
Một ngày như mọi ngày
Quanh đời mình chợt tối

Một ngày như mọi ngày
Giọng buồn lên tiếp nối
Một ngày như mọi ngày
Xe ngựa về ngủ say

4. Một ngày như mọi ngày
Em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày
Xếp vòng tay oan trái

Một ngày như mọi ngày
Từng chiều lên hấp hối
Một ngày như mọi ngày
Bóng đổ một mình tôi.

Tình xa (Trịnh Công Sơn)

Tình xa

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tinh-Xa-Quang-Dung/ZWZ96CB9.html
Trịnh Công Sơn, 1966-67

Ngày tháng nào đã ra đi
Khi ta còn ngồi lại
Cuộc tình nào đã ra khơi
Ta còn mãi nơi đây

Từng người tình bỏ ta đi
Như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ
Lời hẹn thề là những cơn mưa

Khi bước chân ta về
Đêm khuya nhìn đường phố
Thành phố hoang vu
Như một lần qua cuộc tình
Làm sao em biết đời sống buồn tênh

Đôi khi ta lắng nghe ta
Nghe sóng âm u
Dội vào đời buốt giá
Hồn ta gió cát phù du bay về

Đôi khi trên mái tình ta
Nghe những giọt mưa
Tình réo tình âm thầm
Sầu réo sầu bên bờ vực sâu

Còn thấy gì sáng mai đây
Thôi ta còn bạn bè
Giọt rượu nào mãi chua cay
Trong tình vẫn u mê

Từ một ngày tình ta
Như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều
Nhìn lại mình đời đã xanh rêu.

Khúc Thụy Du

Khúc Thụy Du

Thơ: Ngô Thụy Miên. Nhạc: Anh Bằng
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Khuc-Thuy-Du-Quang-Dung/ZWZ98UF0.htmlKhi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi, và tình ơi !

Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời
Thụy ơi, và tình ơi !


Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh rung
Vì sao chân không vững
Vì sao, và vì sao !

Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu ?

Người hát rong

Người hát rong giữa đời
nnười hát rong với người
Không suy tư buồn vui

Người hát rong mãi cười
Giấc mơ hoang lạc loài
Ai thương ai phiêu bồng
Lặng thầm trong mưa rơi

Người hát rong rất lạ
Nghe say mê tiếng lòng
Buông câu ca não nề
Khi lá rụng mùa đông

Ai đi qua tháng ngày
Hơi thu, thu nhẹ bay
Người hát rong sẽ là
Theo gió vào trong mây.

Sáng tác: Trần Chuẩn.